Mặc dù đã giành chiến thắng tại cự ly 70km của VMM và nhiều cuộc đua khác, Jcy Ho vẫn không phải là một fan của chạy đổ dốc. Trong bài viết này, cô sẽ giải thích cô đã cải thiện điểm yếu của mình như thế nào với sự trợ giúp từ John Ellis để bắt đầu chinh phục nó.
Thành thực mà nói, tôi vẫn không phải là một fan của chạy đổ dốc.
Khi bạn biết điểm yếu của mình, bạn hiểu rằng mình sẽ cần thời gian để cải thiện, vì thếsong song với đó, bạn có thể chọn tập trung vào điểm mạnh của mình hoặc tập trung vào những điều bạn đã được huấn luyện và đã cải thiện được.
Cá nhân tôi đã tập luyện để đi nhanh hơn trên các đoạn đường bằng phẳng và lên dốc; bất kỳ nơi nào tôi nhìn thấy có thể chạy được, thậm chí chỉ trong vài giây, tôi sẽ đi bộ nhanh.
Thử tưởng tượng quãng thời gian cộng thêm nếu bạn đi bộ trên những cung đường chạy 100km. Đừng quên khi bạn tham gia một cuộc đua, mỗi giây sẽ đều được tính. Đi bộ nhanh hay đi bộ trên đường bằng phẳng sẽ tiêu tốn nguồn năng lượng giống nhau nhưng tính hiệu quả sẽ cao hơn nếu bạn đi bộ nhanh.
Các bạn đừng cười nhưng giữa CP3-CP4 tại Vietnam Mountain Marathon, tôi đã ngồi xuống và trượt tại một số đoạn! Tôi đã làm những gì tôi có thể để hoàn thành cung đường đó. Tôi ước đã có một người quay phim ở đó để ghi lại khoảnh khắc ấy bởi không ai tin được tôi có thể chậm chạp như thế nào khi xuống dốc. Tôi nhớ có một nhiếp ảnh gia đã ở đó, anh trông rất lo lắng khi tôi tiếp tục la hét!
Tìm ra nguyên nhân
Cuối tuần trước trong cuộc đua 70km tại Hồng Kông, John Ellis đã vượt qua tôi tại một trong những đoạn xuống dốc và đây là những gì cậu ấy đã nói: “Trời ơi, Jcy. Cậu thực sự cần giúp đỡ. Tớ hứa sẽ dạy cậu cách để chạy đổ dốc”.
Một tuần sau đó, John và tôi đã chạy cùng nhau trên một số địa hình kỹ thuật.
Đầu tiên, cậu ấy đã hỏi về lý do tôi không thể chạy nhanh khi xuống dốc? Liệu có phải bởi vì tôi đã từng gặp chấn thương nghiêm trọng? Lo sợ hay bất kỳ điều gì khác? Tôi nghĩ đó đơn thuần chỉ là sợ! Tôi cho rằng hiểu lý do của bản thân cũng thực sự quan trọng.
Chạy trên địa hình bằng phẳng kỹ thuật
Sau đó cậu ấy bảo tôi chạy trên địa hình bằng phẳng kỹ thuật và quan sát tôi từ phía sau. Cậu ấy nói rằng, tôi có xu hướng đi ngang, tìm mặt đường bằng phẳng hoặc những hòn đá nổi bật nhất để chạy lên. Cậu ấy đã chỉ cho tôi cách cậu ấy chạy – nhanh mà không cần nhiều nỗ lực.
Cậu ấy giải thích rằng, trên địa hình đường bằng, tôi không cần tìm một mặt đường bằng phẳng, tôi chỉ cần chạy trên đường thẳng và đôi chân sẽ tự biết làm thế nào để xoay sở, giống như cách bạn đi trên đường nhựa không bằng phẳng.
Miễn là bạn để ý mặt đường thì bạn sẽ có ít khả năng bị xoắn mắt cá chân hay ngã . Điều này chỉ xảy ra khi bạn không chú ý hoặc thiếu tập trung. Vì thế, hãy tập trung vào những thứ trước mặt, khoảng 4-8m phía trước.
Lặp lại bài tập nhiều lần cho đến khi bạn có được cảm giác và biết cách nhìn xa hơn.
Chạy trên các đoạn đổ dốc kỹ thuật
Tiếp theo cậu ấy yêu cầu tôi chạy trên đoạn đổ dốc kỹ thuật. Một lần nữa, tôi đã tìm kiếm mặt đường bằng phẳng. Cậu ấy bảo rằng logic tương tự được áp dụng như khi chạy trên mặt đường bằng phẳng, thử chạy theo đường thẳng và đáp đất bằng mũi chân nơi bạn nhận được sự cân bằng nhiều nhất, chứ không phải gót chân nơi bạn có thể bị ngã ra sau khi mặt đất trơn trượt.
Chạy trên các đoạn dốc leo kỹ thuật
Sau đó Ellis bảo tôi chạy leo dốc, cùng cung đường chúng tôi đã chạy xuống. Cậu ấy quan sát được vài điều khá thú vị, tôi thực sự giỏi trong việc tìm đường thẳng khi leo dốc. Bằng cách nào đó, tôi đã không thể làm thế khi đi xuống. Góc nhìn này đã cho tôi sự tự tin rằng mình có thể chạy thẳng, sử dụng trí tưởng tượng và thực hành.
Lời khuyên
Vì vậy, lời khuyên của tôi trong phần hướng dẫn này đối với bất kỳ ai sợ đổ dốc hoặc mới bắt đầu (như tôi) là hãy tìm hiểu lý do và từ từ hình thành chúng bằng cách lặp lại cùng một cung đường lần này đến lần khác cho đến khi bạn đạt được sự tự tin.
Hi vọng, trong vài tháng tới, tôi có thể nói với các bạn rằng tôi đã chạy đổ dốc nhanh như thế nào!