fbpx
You are here: Vietnam Trail Series » Trung Nguyễn chạy 160k treadmill tại nhà

Trung Nguyễn chạy 160k treadmill tại nhà

Sự kiện VMM 100 miles dự kiến diễn ra cuối tuần vừa qua nhưng phải lùi ngày; dù vậy, Nguyễn Đăng Trung, một runner Hà Nội có tiếng trong cộng đồng chạy bộ, đã không để việc này ngăn anh chinh phục mục tiêu 160k+ của mình. Hãy cùng chúng tôi tìm hiểu thêm về động lực, những người bạn, trang bị và chiến thuật đã giúp anh vượt qua thử thách tại nhà kéo dài trong nhiều giờ đồng hồ này.

Chúng tôi được biết bạn là một runner kì cựu đã từng thực hiện Everesting+, hẳn bạn đã rất tự tin về việc có thể hoàn thành thử thách 160k+ này, tuy vậy, bạn từng có chút hồ nghi nào trước và trong khi chạy không?

Thật ra là không, tôi chưa từng nghi ngờ việc mình có thể hoàn thành nó. Tôi biết đó chỉ là vấn đề mình sẽ hoàn thành trong bao lâu thôi. Tôi từng trải qua những thời điểm khó khăn, những lúc mệt mỏi, những chấn thương tại các cuộc đua và đã vượt qua tất cả. Những trải nghiệm đó mang lại cho tôi sự tự tin rằng mình có thể hoàn thành. Tôi thậm chí còn đùa rằng lí do khiến tôi phải dừng giữa chừng chỉ có thể là máy chạy bị hỏng thôi. 

 

Vậy chiến thuật của bạn là gì? Cố gắng giữ tốc độ tối đa / nhịp tim tối đa, hay đơn thuần chạy theo sức mình?

Tôi chạy với tốc độ khá thoải mái. Nhịp tim trung bình trong cả quá trình là 127, lúc nhanh nhất là 147. Tôi mở điều hòa tối đa và bật quạt cây hướng thẳng vào người. Nhờ vậy, nhiệt độ phòng khá mát mẻ và giúp giảm nhịp tim, tôi cũng không ra nhiều mồ hồi dù đang chạy trong nhà. Tôi bắt đầu với vận tốc 12km/h (pace 5:00), và sau 30km, giảm xuống 11km/h (pace 5:25-5:30). 

Để kĩ càng ghi lại buổi chạy, tôi dùng 2 chiếc Stryd (thiết bị đo đường chạy, một của tôi và một đi mượn) cho 2 bên giày, kết nối với 2 đồng hồ riêng (Coros Vertix 2 và Vertix 1) phòng trường hợp 1 cái bị lỗi. Pin của chiếc Vertix 2 mới ra mắt (thời gian sử dụng lên tới 140 giờ ở chế độ mở GPS) thật sự rất khủng. Tôi biết rằng chạy trong nhà sẽ không thể hiện được việc sử dụng GPS nhưng chiếc Vertix 2 chỉ mất 4% pin cho 17 tiếng chạy trong nhà thôi.

Stryd là thiết bị gắn vào giày để đo công suất chạy bộ, tương tự như đồng hồ đo công suất trong môn đạp xe. Về cơ bản, nó sẽ đo lường hiệu suất của bạn, bất kể mặt bằng, địa hình hay tốc độ gió.

Tôi dừng máy mỗi 10km hoặc khi có việc khẩn khác, cũng là để máy được nghỉ.

Tôi không đặt mục tiêu có thành tích tốt. Tôi vốn chỉ hi vọng sẽ nhẹ nhàng hoàn thành 160k, đi bộ khá nhiều lúc gần cuối, nhất là sau 100k đầu. Tôi dự định sẽ hoàn thành cùng lúc các VĐV UTMB top đầu về đích (trên 20 tiếng).

 

Bạn đã nhận được rất nhiều lời động viên – điều đó giúp ích ra sao?

Tôi thật sự ngạc nhiên khi thấy có nhiều bạn theo dõi, ủng hộ và cổ vũ cho mình đến vậy. Thật ra tôi không định livestream (phát trực tiếp) đâu. Tôi tự hỏi làm gì có ai muốn xem mình chạy tại chỗ trong khi sự kiện UTMB đang diễn ra và được phát trực tiếp chứ. Tôi chỉ định phát một đoạn ngắn để chia sẻ rằng mình đã bắt đầu chạy thôi, nhưng nhiều bạn theo dõi nhắn tôi hãy tiếp tục phát nên tôi đã làm vậy.

Kết quả là, từ 7:00 sáng thứ Bảy, tôi liên tục có điện thoại, tán gẫu, trả lời phỏng vấn, trò chuyện, tâm sự với bạn bè. Có những bạn gọi từ Singapore, vài người khác từ Hồng Kông. Một số biết tôi thích tán gẫu trong lúc chạy, nên đã bầu bạn cùng tôi qua điện thoại. Mỗi cuộc gọi thường kéo dài từ 20 phút tới 2 tiếng. Lúc tôi liêu xiêu suýt ngã, hay khi tôi chuyển sang đi bộ, các bạn còn gọi hỏi xem tôi có ổn không.

Nhờ có sự cổ vũ của họ, tôi đã được tiếp thêm nguồn năng lượng tinh thần vô hạn và chạy tốt ngoài sức tưởng tượng của chính mình. Khi biết bạn bè đang lo lắng cho mình, tôi thấy khó mà đi bộ cho được.

Tôi muốn nhân cơ hội này để gửi lời cảm ơn tất cả các bạn, những người đã dõi theo, ủng hộ và cổ vũ cho tôi.

 

Bên cạnh ý nghĩa là một thử thách cá nhân, còn lý do nào khác khiến bạn quyết định làm vậy không?

Lý do chính là tôi thấy “ngứa chân” sau nhiều tháng giãn cách, lại còn lên cân nữa. Không những thế, tôi đã lỡ hẹn với UTMB 2 năm liền sau khi khó khăn lắm mới giành được suất tham dự cho UTMB 2020. Thêm vào đó, lẽ ra cuối tuần này sẽ diễn ra VMM 100 miles, tôi đã rất háo hức chờ chạy VMM 100 miles và đã quyết tâm sẽ chạy hết sức mình khi tham dự.

Sau khi chia sẻ vui ý tưởng này trên FB cá nhân vào hôm thứ 2, rất nhiều bạn nhiệt tình động viên tôi và còn giúp lan tỏa tới nhiều người hơn, khiến nó được rộng rãi biết tới. Các bạn ấy nói do thời gian giãn cách dài, tinh thần cộng đồng chạy bộ gần đây khá ảm đạm và hi vọng thử thách chạy này sẽ truyền cảm hứng để mọi người giữ gìn sức khỏe và giữ vững tinh thần lạc quan trước những thách thức trong cuộc sống, trong đó có cả việc giãn cách lúc này.

Tôi muốn nhắn nhủ tới những người bạn chạy bộ của mình, rằng mong các bạn đừng mất tinh thần khi không thể luyện tập nhiều như trước. Tôi đã nhận được tin nhắn từ mấy người bạn nói họ sẽ hoãn tham dự VMM 160k (diễn ra vào tháng 11 tới) do luyện tập không đủ. Hãy kiên trì tập tại nhà (tập squat, tập bắp chân (calf raise), cơ lõi (core)…), bài tập nào cũng sẽ có ích. Chạy ultra có lẽ là thử thách tinh thần nhiều hơn thể xác. Vậy nên, sau khi hết giãn cách và các giải chạy được mở lại, hãy cứ thử thách bản thân nhé. Chọn cự ly ban đầu bạn muốn chạy. Biết đâu hôm đó bạn sẽ ngạc nhiên với chính mình ấy chứ, nhất là khi bạn đã dành hết tâm trí cho nó và được hòa mình với những bạn chạy đồng chí hướng. Và rồi trải nghiệm chạy đó, bất chấp mọi khó khăn, lại trở nên ngọt ngào hơn cả.

Sau buổi chạy, tôi vô cùng ngạc nhiên trước sự hưởng ứng nhiệt tình của mọi người. Tôi thấy nhiều bạn chia sẻ những tracklog “điên rồ” của đủ loại hình tập luyện (chạy bộ, nhảy dây, bơi…) với lời đề rằng họ làm vậy để cổ vũ tôi tại nhiều cộng đồng khác nhau, đặc biệt là trang fanpage của Coros Vietnam.

Thực ra tôi biết có 3 bạn khác đã chạy 160k trong cuối tuần vừa rồi (Nguyễn Thanh Cảnh, Hương Bùi, và Trí Trần) và một bạn khác chinh phục thử thách Everesting (Trà My). Thậm chí, anh Cảnh không những chạy 163 km mà còn leo 10,800m ở cái cầu thang nhà anh ấy, trong tổng cộng 39 giờ. Thực sự, tôi không chắc mình có thể lầy được 39h ở cái cầu thang trong nhà như anh ấy. Các bạn ấy cũng là những nguồn cảm hứng thực sự. Tôi chỉ may mắn nhận được nhiều sự quan tâm hơn mà thôi, tôi không chắc là mình xứng đáng với những sự quan tâm đó hơn họ. Tôi xin được chúc mừng các bạn ấy vì những nỗ lực tuyệt vời của mình!

 

Thời điểm khó khăn nhất trong suốt quá trình là gì? Và bạn vượt qua bằng cách nào?

Có vài đoạn nhưng mốc 100km là khó nhất. Tôi hoàn thành 100k dưới 10 tiếng (9 tiếng 52 phút), và khi ấy bắp chân rất đau và khó chạy. Tôi thử chạy vài lần sau khi nghỉ 7 phút, rồi thêm 5 phút, rồi 5 phút nữa…và phải mất tới 35 phút để có thể chạy lại. Vị cứu tinh thật sự là Tường Duy Dũng, một thành viên chủ chốt của CLB chạy VKL, cậu ấy tới cổ vũ tôi đúng lúc tôi cần nhất. Cậu ấy ở đó và trò chuyện với tôi, điều đó đã giúp tôi quên đi cơn đau và tiếp tục chạy.

 

Chúng tôi thấy bạn có tới mấy đôi giày chạy khác nhau – đồ dùng khi chạy của bạn là gì và bạn dùng chúng ra sao?

Tôi mang 3 đôi giày vì luôn biết chân mình sẽ thoải mải hơn nhiều nếu thay giày mỗi khi chạy dài. Thay giày chạy có thể thay đổi guồng chạy chút ít, nhưng nhiêu đó cũng đủ để giải quyết một số vấn đề hoặc sự mệt mỏi.

Lúc đầu tôi mang Hoka Rocket X, loại giày có tấm đệm carbon cho chạy tốc độ ấy. Sau 40km, tôi thay sang Hoka Rincon 2. Sau 60k kế tiếp, tôi đổi qua mang Altra One, dòng giày chạy đường bằng khá cũ và rất nhẹ, giúp tôi đổi guồng chạy 1 chút nhờ thiết kế zero drop (độ dày gót và mũi là như nhau). Tôi mang Altra One chạy tới km 150+ và bắt đầu cảm thấy chân trái đau ở mu bàn chân. Tôi đổi về Hoka Rincon 2, và tiếp tục được thêm mấy km nữa. Ở km 155, tôi đổi sang Rocket X, và chạy tới khi hoàn thành thử thách.

Tôi mặc quần short T8 Sherpa và quần trong cũng của T8, lựa chọn ưa thích của tôi. Lúc trước tôi liên tục tìm kiếm đồ mặc phù hợp hơn, nhưng từ khi biết tới T8, tôi không phải kiếm tìm thêm nữa. Tôi chạy mà không cần bôi dầu trơn cho tới tận km 120 hay 130 gì đó.

 

Lúc vừa hoàn thành bạn cảm thấy thế nào, và sau hai ngày cảm giác của bạn ra sao? Kế hoạch tiếp theo là gì? Theo chúng tôi thấy, chắc là bạn đang lên ý tưởng mới rồi cũng nên?

Cảm giác lúc vừa hoàn thành thật sự rất khó tả, pha lẫn giữa vui mừng, nhẹ nhõm và cảm giác rất thành tựu khi đã nỗ lực hết sức mình và vượt qua những thách thức trong suốt quá trình thực hiện và vượt trên cả tưởng tượng của bản thân. Cảm xúc gần giống như lúc mình thể hiện cực kỳ tốt tại các giải đua vậy. 

Thật ra ở mấy km cuối, nước mắt tôi có trào ra. Cảm xúc trào dâng không thể kiềm chế được. Một số bạn theo dõi trực tiếp đã tinh mắt nhận ra.

Hai ngày đã trôi qua, cảm xúc đã bình ổn ít nhiều rồi, lưu lại trong tôi chính là cảm giác bình tâm, sự trọn vẹn và tất nhiên là, những cơn đau nhức ở cả cơ và khớp.

Tôi chưa có ý tưởng điên rồ nào nữa đâu. Hiện tôi rất háo hức chờ đợi VMM 100 miles vào tháng 11 và rất hi vọng sự kiện có thể diễn ra theo kế hoạch.

 

Câu hỏi cuối, các con bạn đã chứng kiến bạn đạp xe rất lâu khi thực hiện thử thách Everesting ảo trong nhà, nhưng thử thách lần này khác hẳn khi đó! Các bạn ấy nghĩ sao về việc này?

Chúng không hề hay biết. Nhà tôi có hai bé, một bạn 6 tuổi và bạn kia lên 8. Đứa lớn có vào phòng mấy lần, nhìn tôi, mỉm cười rồi đi ra. Đứa nhỏ còn mải chơi và không hay biết bố nó đang làm gì cả.

 

Đọc thêm những bài phỏng vấn các VĐV khác của chúng tôi tại đây.