fbpx
You are here: Vietnam Trail Series » Giles Lever – Ngài Đại sứ chạy bộ

Giles Lever – Ngài Đại sứ chạy bộ

Giles Lever là đại sứ Anh tại Việt Nam, một runner đam mê chạy đường dài và đã hoàn thành hàng loạt các mùa giải VMM và VJM. Ông sẽ sớm rời Việt Nam cho một nhiệm vụ mới và vì thế chúng tôi đã rất may mắn có cơ hội được trò chuyện cùng ông về kinh nghiệm chạy đường dài, cách phân bổ thời gian giữa công việc bận rộn với sở thích chạy bộ và cơ hội chào đón ông quay lại Việt Nam cho một cuộc đua mới trong thời gian tới…

Chào Ngài Đại sứ, trước hết Ngài có thể chia sẻ về nền tảng thể thao của mình với các độc giả của VMM không?

Tôi không phải là một đứa trẻ năng động hồi còn đi học. Tôi chưa từng tham gia bất kỳ một đội thể thao nào của trường cả. Nhưng bố tôi lại là người rất yêu thích việc đi bộ ở vùng đồi núi và nhờ đó mà tôi trở nên quen thuộc với việc leo núi từ khi còn trẻ. Và tính từ thời gian học đại học, tôi đã chơi bóng đá ở vị trí thủ môn được 15 năm.

Điều gì đã đưa Ngài đến với bộ môn chạy bộ đường dài?

Tôi đã chạy cự ly bán marathon chỉ một lần duy nhất trong thời gian đại học. Nhưng tôi quên mất về việc chạy bộ trong một thời gian dài sau đó. Cuối cùng thì, khi đang sống ở Nhật Bản lúc ngoài 30 tuổi, tôi nhận ra rằng mình đang tăng cân. Vì thế tôi bắt đầu tập gym và chạy khoảng 5 -10km vào giờ ăn trưa, để giảm cân và rèn luyện cho môn bóng đá. Sau đó thì một vài người bạn thường xuyên chạy bộ đã thuyết phục tôi chạy marathon. Và đó là thời điểm quyết định. Tôi quay trở lại Anh nhưng không thể tìm thấy một đội bóng nào mới để tham gia và lựa chọn chạy bộ để thay thế.

Trước khi dưỡng sức, một tuần tập luyện bình thường của Ngài diễn ra như thế nào? Và cuộc chạy bộ dài nhất Ngài đã thực hiện trước cuộc đua 70km là bao nhiêu?

Thường thì việc tập luyện “nặng đô” nhất của tôi sẽ khoảng 80-90km/tuần và cuộc chạy bộ dài nhất sẽ là 37km (đường núi ở Sóc Sơn). Tôi cũng đã chạy 50km để chào đón lần sinh nhật thứ 50 của mình ba tuần trước VJM 2018. Nhưng có lẽ điều này không giúp ích gì nhiều! Một vài người đã tập luyện nhiều hơn thế nhưng tôi không nghĩ cơ thể mình có thể chịu đựng được điều đó.

Là một đại sứ với lịch trình bận rộn, làm thế nào Ngài có thể sắp xếp thời gian cho các cuộc chạy siêu marathon? Ngài có thể chia sẻ kinh nghiệm của mình cho những người bận rộn đang mong muốn tập luyện cho một cuộc chạy dài không?

Là Đại sứ tại Việt Nam, các công việc thực tế khá chồng chất nhưng may mắn là không có nhiều tình huống quá nan giải. Vì thế mà tôi có thể kiểm soát và lên kế hoạch thời gian khá tốt. Tôi nghĩ nếu bạn thật sự muốn làm điều gì đó, bạn sẽ luôn tìm ra thời gian cho nó. Để dành thời gian cho việc chạy bộ, tôi đã phải tập thói quen đi ngủ sớm và dậy sớm hơn. Tôi không hề thích điều này chút nào nhưng tôi phải làm thế bởi lẽ đơn giản tôi biết rằng tôi sẽ cảm thấy hạnh phúc hơn sau khi chạy.

Kết quả thi đấu của Ngài tại 3 cuộc đua VMM (từ VMM2015 đến VMM2017) và tại mùa giải đầu tiên của VJM là khá ấn tượng, đặc biệt là kết quả xếp hạng theo nhóm độ tuổi. Ngài có thể chia sẻ về chiến lược mình thường chuẩn bị cho các cuộc đua trên?

Thành thật mà nói thì chiến lược đua duy nhất của tôi là “tùy cơ ứng biến”. VMM 2015 là cuộc đua 42km đường núi đầu tiên của tôi và VMM 2016 cũng là lần đầu tiên tôi chạy dài hơn 42km, vì thế tôi hoàn toàn không biết chuyện gì sẽ xảy ra. Tại VMM 2016 tôi đã nỗ lực đến điểm checkpoint ở km 30 trong vòng 4 giờ và rồi tiếp tục từ đó. Chế độ dinh dưỡng thì hết sức đơn giản. Tôi uống nước pha với viên điện giải, ăn Gu gel dọc đường đua và ăn hoa quả tại các điểm tiếp sức. Tôi nghĩ vậy là đủ cho chặng đường 70km.

Có một điều tôi đã học được từ VMM 2015 rằng chạy đường mòn đòi hỏi rất nhiều cơ bắp ở đùi so với chạy đường bằng. Tôi đã tập luyện khá nhiều tại phòng gym để  phát triển cơ đùi trước VMM 2016 và điều này đã phát huy hiệu quả.

Chúng tôi nhìn thấy Ngài đeo tai nghe khi chạy – Ngài có thể chia sẻ về loại nhạc mình đang nghe? Một bảng xếp hạng Top 5 giai điệu cho chạy bộ chẳng hạn?

Tôi thường nghe một số bài hát nhẹ nhàng để có thể giúp mình bình tĩnh, nhưng phần lớn nhạc của tôi là rock và heavy metal để có thể truyền năng lượng cho bản thân. Tôi thích Motorhead, The White Stripes, AC/DC. Tôi luôn hát theo “The Bends” của Radiohead khi nó được chơi, thậm chí cả khi tôi đang leo lên đồi. “Na na na” của My Chemical Romance cũng luôn tạo hưng phấn tăng tốc cho tôi khoảng 10 giây/km.

Chúng tôi được biết rằng Ngài thường uống bia sau khi chạy xong – Ngài có thể chia sẻ về thương hiệu bia yêu thích của mình? Hay đơn giản chỉ cần là một chai bia lạnh thôi?

Không chỉ là bia thôi đâu mà nhiều hơn thế với tôi là niềm vui được uống bia cùng những người bạn của mình sau mỗi cuộc chạy. Tôi thực sự rất vui nếu có thể làm một chầu bia sau khi chạy với Nguyễn Quang Phi, Sara Manurung, Kari Wollebaek, Richard Leech, Berni Widemann, Rosa Carbajal và Alicia Smith. Tôi không quan tâm đó là thương hiệu bia nào nhưng đúng vậy, nó cần phải lạnh.

Trong suốt nhiệm kỳ đại sứ của mình tại Việt Nam, Ngài đã tham gia rất nhiều các cuộc đua khắp cả nước. Ngài nghĩ gì về sự phát triển của cộng đồng chạy bộ và các sự kiện chạy bộ tại Việt Nam?

Thực sự là quá nhanh và thật tuyệt vời để chứng kiến điều đó. Khi tôi tới đây vào năm 2014, giải chạy VMM vào tháng 9 và giải chạy Sông Hồng vào tháng 12 là hai giải chạy duy nhất ở miền Bắc Việt Nam và đối tượng tham gia chủ yếu là người nước ngoài. Bây giờ thì các sự kiện chạy bộ diễn ra khắp nơi và ngày càng có nhiều người Việt tham gia hơn, các câu lạc bộ như Hội những người chạy đường dài Việt Nam (LDR) cũng có thể tự tổ chức các sự kiện cho riêng họ. Bây giờ các runner chạy đường dài của Việt Nam như Trần Duy Quang và Cao Ngọc Hà không chỉ giành chiến thắng tại các cuộc đua trong nước mà còn giành được thành tích cao trên đấu trường quốc tế. Tôi cho rằng điều này thật sự rất tuyệt vời.

Chúng tôi được biết rằng cũng như Topas tại VMM, Ngài hiện đang hỗ trợ cho tổ chức Newborns Vietnam. Ngài có thể chia sẻ thêm về lý do mình hoạt động cho tổ chức này?

Bởi vì đây là một ví dụ to lớn cho mỗi quan hệ hợp tác và tình bạn giữa Anh Quốc và Việt Nam. Newborns Vietnam đã làm rất nhiều để nâng cao cơ hội sống cho những trẻ em sinh thiếu ngày hoặc bị bệnh nặng tại Việt Nam. Các bác sĩ và y tá từ Anh đã hi sinh thời gian của bản thân họ để đào tạo cho các đồng nghiệp người Việt Nam của mình. Và cộng đồng quốc tế cũng như Anh Quốc đã chung tay vào nhiều thử thách lớn để quyên góp tiền, như là sự kiện Cycle A Difference, hay thử thách Everesting/Isla Challenge của David Lloyd.

Một số nhân viên người Việt từ đại sứ quán Anh đã tham gia VJM – họ vốn luôn chạy địa hình hay chính Ngài là người đã truyền cảm hứng để họ tham gia các cuộc đua này? Ngài có thể chia sẻ thêm về điều này?

Đối với phần lớn mọi người, thì đó là cuộc chạy đua địa hình đầu tiên của họ và tôi thực sự rất vui khi nhìn thấy mọi người hoàn thành cuộc đua. Tôi không biết liệu có phải mình đã truyền cảm hứng cho họ hay không! Tuy nhiên tôi cho rằng nếu có một ai đó đã truyền cảm hứng cho họ thì đó có lẽ là Graham Knight, với chiến thắng của cậu ấy tại VMM. Tôi thậm chí không phải là runner chạy nhanh nhất tại Đại sứ quán Anh…

VJM2018 là cuộc đua cuối cùng của Ngài tại Việt Nam. Ngài từng chia sẻ rằng đó là “ngày tồi tệ nhất với tư cách một runner”.  Liệu cảm xúc này có đang còn tồn tại không và Ngài có thể chia sẻ thêm suy nghĩ của mình về cuộc đua ngay lúc này?

VJM 2018 quả thực là một cuộc đua hoàn toàn đáng thất vọng đối với cá nhân tôi. Tôi đã tập luyện rất chăm chỉ – 361km trong tháng 3, với rất nhiều cuộc chạy bộ dài và đường đồi núi. Tôi cũng đã có một chế độ dưỡng sức hợp lý. Vì thế, tôi đã hoàn toàn tự tin vào việc mình có hoàn thành cuộc đua khá nhanh và lọt vị trí Top 10. Tôi đã thực sự kỳ vọng cuộc đua cuối cùng tại Việt Nam của mình sẽ diễn ra hết sức tốt đẹp. Nhưng đúng trong ngày đua, cơ thể tôi đã bắt đầu phản kháng từ khá sớm, và ngay sau khi mặt trời lên cao, tôi hoàn toàn ngã gục. Đã rất nhiều lần tôi muốn bỏ cuộc, nhưng là một kẻ cứng đầu, tôi vẫn tiếp tục và kết thúc cuộc đua sau 17 tiếng đồng hồ ròng rã.

Vậy nên, quả thực đây là cuộc đua chậm chạp nhất, đau đớn nhất và đáng thất vọng nhất của tôi. Nhưng tôi đã nhận được rất nhiều khích lệ từ những tin nhắn ủng hộ của bạn bè và các runner khác. Và thực sự thì chẳng có điều gì là quá quan trọng hết. Những điều quan trọng hơn vẫn đang diễn ra hàng ngày trong thế giới của chúng ta. Và tôi vẫn sẽ không chút chần chừ mà giới thiệu cuộc đua này đến bất kỳ ai. Đây quả là một cuộc đua khó nhằn, nhưng cũng là một cuộc đua có khung cảnh đẹp ấn tượng và được tổ chức kỹ lưỡng.

Ngài có nghĩ rằng mình sẽ quay lại Việt Nam cho một cuộc đua sắp tới? Có lẽ là Hanoi International Marathon hay Vietnam Trail Marathon tại Mộc Châu chăng?

Dĩ nhiên rồi. Nơi tôi sắp đến sau Việt Nam sẽ không có các cuộc chạy bộ địa hình và sẽ rất khó để tập luyện cho các cuộc đua. Nhưng tôi vẫn sẽ trở lại, thậm chí dù có thể là một runner chạy chậm hơn. Tôi nợ bản thân một cuộc đua tốt tại VJM. Và mùa giải đầu tiên của Hanoi International Marathon sẽ là một sự kiện lịch sử cho cộng đồng chạy bộ tại Hà Nội. Tôi sẽ làm mọi thứ có thể để quay lại vì điều này.