Ngoài chiến thắng tuyệt đối ở cự ly 70km VJM, Kellie còn có một danh sách dài các thành tích ấn tượng, bao gồm chức vô địch Victorian Trail Champs và giải vô địch đường dài tại Úc, cùng với đó là vị trí Á quân đáng ngưỡng mộ tại giải Lavaredo 80km và top 5 tại UTMB 100 miles. Trong bài viết này, cô chia sẻ về hành trình chạy bộ, chế độ tập luyện, dinh dưỡng của mình và nhiều điều thú vị khác.
Không, tôi chủ yếu chơi các môn thể thao đồng đội như bóng rổ và bóng lưới. Hồi đại học, tôi thích tập aerobic ở phòng gym cùng bạn bè. Tôi chỉ bắt đầu chạy bộ khi gần hai mươi tuổi.
Chủ yếu là tăng số km cho các buổi chạy dài! Và tôi cũng bắt đầu chạy thêm các đoạn dốc. Khi mới thay đổi chế độ tập luyện, tôi luôn cần nghỉ ngơi nhiều hơn sau những lần chạy dài. Tôi vẫn nhớ những chiều Chủ nhật nằm dài bên lò sưởi vì mệt lử sau buổi chạy.
Hãy thử ít nhất một vài món khác nhau để xem bạn hợp với cái nào nhất. Việc nạp năng lượng rất quan trọng, bạn không thể tiến xa hơn nếu không nạp năng lượng đúng cách.
Lời khuyên tốt nhất của tôi là hãy chuẩn bị nhiều lựa chọn dinh dưỡng khác nhau. Sẽ có lúc bạn không muốn ăn một món quen thuộc nào đó, nên luôn cần những lựa chọn thay thế.
Tôi bắt đầu tập luyện cho giải Oxfam Trailwalker cùng một số người bạn. Chúng tôi đăng ký sự kiện ultra marathon đường mòn đầu tiên cùng nhau như một buổi tập luyện. Tôi đã có trải nghiệm rất vui và nhận ra mình yêu chạy đường mòn từ bao giờ không hay. Sau đó, tôi thử sức ở một số cuộc đua khác và thành tích ngày càng tốt hơn.
Tôi tiếp tục tập luyện nhiều hơn và có huấn luyện viên. Chức vô địch Victorian Trail Champs (giải vô địch bang) đầu tiên của tôi là vào năm 2012, và tiếp đó là giải vô địch đường dài của Úc vào năm 2015. Chạy bộ đường mòn đã trở thành một phần quan trọng trong lối sống của tôi và tôi rất tự hào khi có thể duy trì phong độ tốt trong nhiều năm.
Cuộc đua này thực sự đặc biệt đối với tôi, vì đây là lần thứ 5 tôi được đại diện cho nước Úc, và là lần đầu tiên sau khi sinh con. Tôi rất vui mừng khi những nỗ lực của mình được ghi nhận và được chọn vào đội tuyển một lần nữa. Nhờ những đóng góp lâu năm của mình cho môn thể thao này, tôi còn được vinh dự chọn là người cầm cờ của đoàn Úc tại sự kiện. Tôi thật sự hạnh phúc khi những nỗ nực đó được công nhận. Giải chạy rất tuyệt và tôi rất hãnh diện khi lần thứ 5 đạt thành tích tốt nhất đoàn Úc.
Không, tôi chưa bao giờ DNF. Xin đừng nói gở nhé 🙂
Tôi nghĩ mình sinh ra đã có lòng quyết tâm và sự bền bỉ. Mọi chuyện rồi sẽ tốt lên, bạn chỉ cần nhắc nhở bản thân như vậy. Một vài câu chân ngôn tôi hay tự nhủ là: “Tiếp tục tiến về phía trước, chinh phục nó”.
Tiến lên từng bước một và rồi bạn sẽ về tới đích, nơi mọi khó khăn sẽ tan biến!
Kỉ niệm tôi nhớ nhất hẳn là UTMB năm 2017. Đó là lần đầu tiên tôi chạy 100 dặm. Tôi không mong đợi nhiều và đã có một cuộc đua để đời. Chúng tôi đã trải qua thời tiết khắc nghiệt với nhiệt độ âm 10 độ C lúc về đêm cùng nhiều trận bão tuyết. Khi chỉ còn vài km cuối cùng, tôi chuyển sang chế độ đua và tôi lao nhanh về đích đuổi theo vận động viên nữ chạy phía trước, cuối cùng cán đích ở vị trí thứ 5.
Tôi vẫn duy trì tập luyện trong cả hai lần mang thai và tôi nghĩ điều đó thực sự đã rất có ích. Cả hai lần, tôi vẫn chạy cho đến tuần thứ 36 (lúc đó thì giống đi bộ hơn là chạy), quãng đường tập luyện sẽ giảm dần theo 9 tháng thai kỳ, tuỳ theo thể trạng của từng người. Tôi đã thay thế chạy bộ bằng nhiều bài tập khác nhau, bao gồm đi bộ đường dài và đạp xe trong nhà cùng ứng dụng Zwift (đạp xe thực tế ảo). Thể trạng của mỗi người là khác nhau, và bạn chỉ cần lắng nghe xem cơ thể mình muốn gì.
Nhiều vận động viên nữ không cho phép bản thân được nghỉ ngơi sau sinh, nhưng bạn cần nhớ rằng cơ thể mình đã trải qua rất nhiều khó khăn, vất vả khi mang bầu và sinh nở. Có nhiều hướng dẫn dựa trên các nghiên cứu thực tế để giúp bạn chạy lại, và quãng nghỉ đó chẳng là gì so với sự nghiệp chạy cả đời của bạn. Sau cả hai lần sinh, tôi đã nghỉ 12 tuần trước khi chạy lại.
Tôi yêu Việt Nam. Khi mới bắt đầu sự nghiệp Vật lý trị liệu của mình, tôi đã đến Việt Nam nhiều lần và làm tình nguyện tại các bệnh viện ở Thành phố Hồ Chí Minh. Thật tuyệt vời khi cuối cùng tôi được quay trở lại, cùng với chồng mình, và khám phá thêm phong cảnh thôn quê của đất nước các bạn. Các cung đường chạy rất thú vị và (hầu hết) đều có thể chạy nhanh, đồ ăn rất ngon và ai cũng thân thiện, tốt bụng và rất mến khách.
Chạy bộ là một phong cách sống – thật hạnh phúc khi khám phá những khả năng của cơ thể mình, vượt qua những giới hạn và đặt chân đến những địa điểm tuyệt vời.
Đó là các con tôi! Tôi muốn cho chúng thấy một lối sống năng động, vui vẻ và tràn ngập những cuộc phiêu lưu là như thế nào.